Lưu Diệu Văn - Tống Á Hiên |
Văn Hiên có thật không? Rất nhiều người hỏi tôi điều này, và tôi trả lời là có, tôi không đùa đâu.
Rất nhiều người đang cười
nhạo tôi, thật điên rồ, bạn đang nghĩ gì vậy? Nếu tôi kể câu chuyện theo cách
khác, có lẽ bạn sẽ hiểu tại sao tôi lại chắc chắn rằng họ yêu nhau nhiều như
vậy. Cái giá của sự nổi tiếng có thể không phải là sự chia ly, không phải là
không còn yêu nữa mà là phải học cách giải thích rằng chúng ta chỉ là những
người bạn bình thường cho dù có yêu nhau thật lòng. Cái giá của sự nổi tiếng là
cả thế giới biết đến Văn Hiên, và những người ngoài cuộc đem tình yêu thuần
khiết của chúng ta làm lưu lượng sử dụng và sau đó lợi dụng nó.Nhiều người
không tin rằng Văn Hiên là thật, và cũng có người chân thành tin tưởng, tin
rằng họ là thật. Rất nhiều người đến với họ vì sự ngưỡng mộ, nhưng không biết
rằng đại dương mênh mông sẽ không thể đánh chìm một con tàu nếu nước không tràn
vào bên trong nó.. Hệ quả của sự nổi tiếng là họ yêu thật nhưng lại bị cho là
diễn . Bọn họ thật sự yêu nhau, lại bị đưa ra để làm công cụ kinh doanh, sau đó
bị lợi dụng kiếm được tiền rồi thì người đại diện lại bắt họ giải thích họ chỉ
là bạn bè bình thường.. Cuối cùng, không ai trả tiền cho tình yêu đích thực, và
không ai nhận ra một mối quan hệ dường như được cả thế giới biết đến.Bởi vì từ
đầu đến cuối, bọn họ đều không tin Văn Hiên là thật.
Nó thật ở đâu? Để tôi chỉ
ra cái sự thật đấy.Đó là một cái ôm hào phóng hay một vài lời nói khó nghe, là
bị máy quay quay trúng liền hoảng hốt hay là theo bản năng chột dạ?? Không,
tình yêu đích thực luôn được chôn giấu trong những chi tiết nhỏ, trong những
chi tiết mà họ quan tâm đến nhau, trong sự đồng hành với nhau, trong câu
nói "Em hiểu anh hơn chính bản thân mình", trong mọi khoảnh khắc em
muốn nhìn vào anh. Không phải sự thân mật nào cũng có thể được gọi là tình
yêu.Nhưng có quá nhiều sự thân mật thì mối quan hệ bỗng trở nên khác thường, vô
tình sự thân mật của họ lại có quá nhiều.
Có đôi khi tôi cũng ngạc nhiên, tại sao Văn nhớ rõ
sở thích của Hiên, nhớ từng thói quen của cậu ấy, xấu hay tốt, Văn luôn nhắc
đến nó một cách thản nhiên. Một đứa trẻ hay khóc, một kẻ nhát gan, có muốn hoa
oải hương thôi miên hay không, Văn luôn có thể chắc chắn tất cả mọi thứ của
mình. Cậu ấy thích dùng từ "tuyệt đối", "khẳng định", "nhất
định" để hình dung Hiên, không phải bởi vì cậu ấy không cần suy tư, mà là
bởi vì cậu ấy hiểu rõ Hiên hơn là hiểu rõ mình, và tình yêu sâu đậm của anh
được khắc sâu vào tri thức. Lần sau khi người đó được nhắc đến,cậu ta liền có
thể nói một cách vững chắc.
Tình yêu sâu sắc là sự quan
tâm, sợ em giận, sợ em khóc, sợ em sợ, sợ lớn lên, sợ em rời xa; tình yêu sâu
đậm là một loại cảm xúc phức tạp, khi rời đi nhớ đến em sẽ buồn. khi gặp mặt
lại mang theo vui mừng khiếp sợ, nhưng khi đến gần lại không được tự nhiên.
Dưới ống kính vạn người chú ý, bọn họ vốn không dám dễ dàng bại lộ chân tướng,
lại nghe được người ta nói bọn họ là giả mục đích để kinh doanh, vì thế tự dưng
lại mạnh dạn tới gần, sau đó mang sự theo tức giận tự giễu cợt"Không sao,
bọn họ sẽ không cảm thấy chúng ta là thật", máy quay lia tới, lại có vẻ ưu
thương "Đúng vậy, bọn họ cảm thấy chúng ta không có khả năng là
thật". Nhưng nếu họ là sự thật thì sao? Ai có thể tin rằng những người ở
đây sẽ tiết lộ sự bảo vệ và tình yêu của họ.
Tôi đã theo Văn Hiên trong
một thời gian dài, luôn chứng kiến rất nhiều chuyện phức tạp. Cãi vã, nghi ngờ,
lộ ra với công chúng, tất cả các loại thị phi ép thiếu niên đến mức không thở
được, họ cố gắng làm cho nhau hạnh phúc, đó chính là mang lại hạnh phúc cho
chúng tôi. Họ cũng cố gắng chịu trách nhiệm về tương lai của nhau, gần gũi vừa
phải, yêu cầu đúng mực. Những thứ này quá mức hà khắc, ngay cả tình cảm thuần
túy nhất cũng không thể do chính mình khống chế. Nhưng đây là Trung Quốc, là
giới giải trí hỗn tạp, thật giả lẫn lộn. Nhưng mà bọn họ thật sự đã bên nhau
sáu năm, làm sao có thể không hiểu được đây?
Văn và Hiên cuối cùng cũng
đã sắp đi đến đỉnh vinh quang. bọn họ trước kia không phải là tốt nhất, vẫn
luôn khiêm tốn để trưởng thành, nhưng ở thời điểm hiện tại bọn họ chung quy là
vương giả người khác không cách nào sánh vai, điểm này ai cũng không thể phủ
nhận. Ai lại không muốn tới gần vương giả, ai lại không muốn sánh vai với vương
giả, danh lợi chung quy sẽ đập vào mặt. Tôi tin tưởng Văn Hiên, tin rằng họ
luôn kiên trì yêu nhau, tin rằng họ sẽ không bị mất ước mơ của mình, mất đi
người mình yêu。
Tôi không sợ Văn Hiên lớn mạnh hay tương lai sẽ ra sao. Giờ thì tốt rồi, sau khi trải qua quá khứ vô danh, trải qua thời kỳ bế quan vất vả để thi đại học , bọn họ vẫn vui vẻ gặp mặt, cùng nhau huấn luyện, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ, cậu ấy vẫn thích chơi với anh trai ấy nhất. Cái gì mà chụp mũ, cái gì mà học sinh tiểu học đấu võ mồm, cái gì mà thì thầm, những kịch bản ngây thơ này chính là câu chuyện độc nhất vô nhị của Bát Chậu. Lúc còn trẻ con không quan trọng, những cuối cùng chúng ta sẽ trưởng thành, thành những người lớn tốt nhất, đừng sợ, hãy mạnh dạn yêu thương nhau.
إرسال تعليق